"Trời ạ, mất mạng mất!" Sau khi về phòng, Lâm Khinh Chu ngã nhào lên giường, hệt như chó chết.
Tần Việt giúp nó đặt ghi-ta trong lòng lên bàn học, sau đó lấy đầu gối đụng chân nó thõng dưới giường, "Đi tắm đi, người đầy mồ hôi mà cứ nằm lên giường."
Lâm Khinh Chu xoay mình, nằm nghiêng, mặt che chăn cười khanh khách, "Mệt quá, không tắm nổi."
Tần Việt cũng cười: "Vậy em về phòng mình đi, đừng ngủ trên giường anh."
Lâm Khinh Chu: "Anh chê em à?"
"Chê em." Tần Việt nói.
"Anh không được chê em!" Lâm Khinh Chu đột nhiên chui ra từ trong chăn, ôm chặt anh nó. "Sao anh có thể chê em..."
Tần Việt vỗ eo nó: "Vậy đi tắm mau đi, thúi quá."
Nói tới nói lui vẫn cứ chê nó, Lâm Khinh Chu tủi hờn: "Anh, thế thì em sẽ không đậu Đông viện."
Tần Việt: "...?"
Cái này liên quan gì tới thi Đông viện.
"Em thấy chán không hả, trước khi có thành tích đừng nói bậy nói bạ."
Lâm Khinh Chu mở rộng vòng tay: "Vậy anh ôm em đi tắm đi."
Ôm là không thể nào, Tần Việt lơ nó, tự ôm đồ thay vào nhà tắm. Nhanh chóng nhìn thấy một hộp quà màu đen cỡ quyển sổ ghi chép trên bồn rửa tay, bên trên đính một đoá hồng xanh trắng xinh đẹp bằng băng dính.
Tần Việt: "..." Có lý để hoài nghi cành hoa này chọn ra từ mấy giỏ hoa kia.
Nhưng Lâm Khinh Chu tặng anh quà vì sao phải cắm hoa lên, cũng đâu phải tặng bạn gái. Chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-rot-lai/3382840/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.