Và suy đoán của Tần Việt nhanh chóng được kiểm chứng, nửa ngày tiếp đó, lần lượt có khách ra khỏi phòng, hầu như ai ai cũng sẽ tới chào anh trước, tươi cười chúc anh sinh nhật vui vẻ, sau đó lấy một đoá vụn băng xanh, rồi rời đi.
Như thể ai cũng biết hôm nay là sinh nhật của Tần Việt, đồng thời đang ngầm theo một quy luật nào đó.
"
"Có phải thằng nhóc thối Lâm Khinh Chu làm không?" Đến cả bà ngoại cũng đoán được xảy ra chuyện gì. Tần Việt gật đầu, "Ngoài em ấy ra không còn ai khác nữa."
Dẫu sao sinh nhật của hai người cũng là của tiểu tổ tông kia đặt.
"Trò phá của, nhiều hoa như vậy phải tốn bao nhiêu tiền, dỗ con như con gái vậy, giàu thế còn không biết tặng món nào thực tế, ai dạy nó mấy thứ hoa hoè hoa sói này không biết, sau này lại bao nhiêu cô về nhà, phiền thật mà..."
Tần Việt cũng cảm thấy vậy, chi mấy nghìn tệ nhờ người khác một câu sinh nhật vui vẻ, tên phá của thế nào mới làm ra chuyện cỡ này, thật là...
Nhưng không thể phủ nhận, trong khi cảm thấy Lâm Khinh Chu ngốc, trái tim Tần Việt lại mềm đi trong từng lời chúc phúc, giống như sinh tố Lâm Khinh Chu thích nhất, ngọt ngào, mềm mềm.
Trước bữa trưa, tên phá của núp trong phòng cả ngày cuối cùng cũng xuống lầu, không chờ Tần Việt nói gì, nó đã lao qua ôm lấy eo Tần Việt trước, sau đó dán mặt lên ngực anh, ồm ồm nói: "Anh, anh đừng mắng em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-rot-lai/3382839/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.