Tiếng động cơ máy bay vang lên ầm ầm, Hứa Di Nguyệt ngồi lọt thỏm trong ghế vươn mắt ra nhìn bầu trời.
Cô biết chắc chắn một điều rằng cô yêu anh nhưng cô có thể nhẫn tâm rời đi. Tính cách kiêu căng ngạo mạn của con công xinh đẹp đã bị bào mòn đi, trong thâm tâm Hứa Di Nguyệt vẫn giữ lại một chút lòng tự trọng cuối cùng.
Cô sẽ rời đi...
Mười hai tiếng bay cuối cùng cũng hạ cánh, cô quay trở lại Anh quốc mà lúc trước mình học và sống ở đây.
Triệu Hinh đã sắp xếp nhà và công việc ở đây, cô chỉ cần tự do tự tại yên ổn sống là được.
Mùa xuân ở đây ngập tràn nắng, con người qua lại đều vui vẻ chào hỏi nhau, tâm trạng khá lên, Hứa Di Nguyệt gọi cho Alie
"Hi, cục cưng, bây giờ mới nhớ tới chị chứ gì??"
"Em không nói nhảm với chị nữa, dự án lần trước chị kêu em về. Em tới để tiếp nhận còn kịp không?"
Alie buông người đàn ông đang hì hục trên người mình, hôn chụt một cái vào mặt
"Kịp, kịp, kịp. Chỉ cần là em thì chị đây vẫn sẽ cho em một cơ hội cầu được bao dưỡng"
Tiếng máy tút tút kéo dài một nhịp ngắn, Alie đẩy chồng mình ra
"Anh yêu ~
~"Tư Cận bất lực nhìn vợ mình "Dự án nó đã đủ người rồi..."
"LY HÔN!!!"
NOVEL TOON
Cuối cùng Tư Cận cũng bất lực đồng ý, cố ý chèn thêm một chỗ trống cho Hứa Di Nguyệt. Chỉ cần đụng vào chuyện của Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-roi/3615703/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.