"Trời vừa sáng bên kia đã xử lý hai người kia, hai người họ vẫn chưa thừa nhận..."
Lộ Nguy kéo điện thoại sát lên tai, cổ ngẩng cao đầu
"Đừng đánh vào mặt con đàn bà đó, còn lại chỉ cần không chết là được"Trợ thủ bên kia nghiêm túc nghe theo, ba người đàn ông như hổ xông vào
đánh dã man Hứa Di Đống và Kiến Thụ
"Aaaa... đau quá... buông tạo ra"
Hứa Di Đống cảm thấy từ cổ trở xuống đều tê liệt, có gã dùng mũi giày dí mạnh vào xương quai xanh, cô ta đau đớn gào lên
Tiếng hét như mổ heo như làm gã đàn ông thêm hưng phấn tiếp tục đánh mạnh hơn.
Kiến Thụ nằm ngã xuống mặt đất, tay anh bị trói chặt vào cột, sát thương từ những người đó tỏa ra vô cùng hiểm độc.
Kiến Thụ chỉ còn tâm trí nhớ đến Hứa Di Nguyệt, một cú giáng vào đầu cuối cùng cũng làm anh ta ngất đi trong vũng máu.
Kiến Thụ mơ đến lần đầu tiên gặp Hứa Di Nguyệt, anh là đứa trẻ mắc bệnh tự kỷ nặng luôn sống khép kín trong thế giới của riêng mình.
Một ngày trời mưa tầm tã, đám học sinh cấp hai thi nhau chạy ùa ra ngoài đùa giỡn, Kiến Thụ vẫn như trước đơn độc đi bộ trở về nhà, hôm đó không may lại bị đám đông chen chúc xô đẩy, mắt thấy mình lao ra giữa đường chiếc xe đạp đang từ trên dốc lao mạnh xuống người lái hô hoán mau tránh ra, chỉ có Kiến Thụ vẫn bất động đứng đó
Khoảnh khắc thấy chiếc xe sắp lao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-roi/3614542/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.