"Đừng nghe cậu ta nói linh tinh, lại đi theo mình suốt, dứt mãi không ra"
Lưu Uyển cau mày nhìn cậu, Hà Kỷ Thu như không nghe thấy, lịch sự kéo ghế cho hai cô gái rồi thật tự nhiên ngồi cạnh Lưu Uyển.
Hứa Di Nguyệt chậm quan sát hai người, tuy cô ấy nói phiền nhưng không hề bài xích sự tiếp xúc của cậu. Hà Kỷ Thu lớn lên không tồi, dáng vẻ trắng trẻo đầy nam tính, rất thu hút đối phương.
Lưu Uyển đưa một hộp quà tặng cô, là chiếc vòng ngọc xanh bích, rất đắt tiền. Hà Kỷ Thu gãi gãi đầu "Thật ngại quá, chị Hứa. Hôm sau em sẽ tặng lại cho chị"
"Cảm ơn cậu, nhưng Lưu Uyển tặng tôi là được rồi. Cậu để tiền vào việc học đi"
"Xì, cậu cứ tặng đi. Di Nguyệt cậu đừng lo, em ấy là nhị thiếu gia Hà Thị, giàu nứt đổ vách tường"
Hà Kỷ Thu xấu hổ cười, cậu vừa được crush khen phải không, ông trời mau đến đây chứng giám nữ thần khen cậu đó
Hai cô gái không biết cậu trai đang nghĩ gì lại vui vẻ đến thế, Hứa Di Nguyệt nháy mắt với Lưu Uyển biểu thị mau làm quen. Cổ Lưu Uyển nâng lên tông hồng nhạt, cô khụ khụ rồi nói ba người mau ăn.
Bữa tối có Hà Kỷ Thu khuấy động nên không khí khá vui vẻ, biết cậu đã đủ 18, Lưu Uyển gợi ý đi tăng hai, cả nhóm liền đồng ý.
Hứa Di Nguyệt không hát, cô ngồi xuống ghế nhìn hai người kia hát hò. Bản thân không đủ sức lực tham gia những trò kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-roi/3586329/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.