Diệp Điềm nhìn Đường Thừa Tuyên như gặp ma, chủ tịch ngày thường nghiêm túc, khiến người ta không dám nhìn thẳng, bây giờ đang xếp hàng sao?
Thẩm Niên không mắc mưu của anh: “Anh lớn vậy rồi mà còn sáp lại gần một cô gái trẻ tuổi, không biết xấu hổ sao?”
Vừa dứt lời, mấy người xếp hàng phía trước không nhịn được quay lại nhìn. Đường Thừa Tuyên cao lớn, đứng ở đây rất nổi bật, vẻ mặt anh không hề đáng khinh như trong tưởng tượng của những người xung quanh, ngược lại rất dịu dàng.
Có người nhịn cười, có người thấy Đường Thừa Tuyên cũng không tệ, có người lại thấy anh là một ông chú kỳ lạ.
Đây là lần đầu tiện Đường Thừa Tuyên bị người khác nhìn với ánh mắt như vậy, anh nhíu mày, không nói gì.
Thẩm Niên mua trà sữa, uống hai ngụm: “Hình như tài khoản em hết tiền.”
Anh trai bán trà sữa nói: “Tôi mời cô cốc này.”
Cô gái cong môi cười, Đường Thừa Tuyên đứng phía sau nhìn thấy cổ trắng nõn của cô, xu0ng buom nhỏ nhưng rất đẹp, thật sự khiến người ta yêu thích.
Đường Thừa Tuyên nghiêm mặt, có hơi mất hứng, Thẩm Niên nhận trà sữa: “Như vậy sao được?”
Cô quay đầu nhìn Đường Thừa Tuyên, có hơi khó xử: “Anh ơi, anh thanh toán giúp em nhé? Lát nữa em thêm lại Wechat của anh, rồi sẽ trả anh.”
Một tay anh đút túi, nói: “Được lợi gì?”
Thẩm Niên kiễng mũi chân hôn anh.
Đường Thừa Tuyên lấy điện thoại ra thanh toán dưới ánh mắt khiếp sợ của nhân viên bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-roi-vao-be-tinh/2313921/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.