Chỉ tin tưởng một mình anh…
Đường Thừa Tuyên làm mưa làm gió trong giới kinh doanh, anh chưa bao giờ có thể tin tưởng ai đó. Là bởi vì trước đó, một nhân viên ở công ty anh lại đi ăn máng khác, đến công ty của đối thủ cạnh tranh, người nọ không ngờ Đường Thừa Tuyên lại ra tay trả thù mạnh như vậy, từ đó về sau không có cơ hội xuất hiện.
Không có bạn bè vĩnh viễn, chỉ có lợi ích là vĩnh viễn. Đây là thứ duy nhất Đường Thừa Tuyên có thể tin được.
Nhưng dường như anh vừa mới ý thức được, dù sao cô gái trước mặt vẫn là một cô bé đơn thuần, khó tránh khỏi sẽ sinh ra sự ỷ lại với anh. Nếu anh đối xử với một cô bé giống như với nhân viên, chẳng phải là quá đáng rồi sao?
Hồi cấp hai, Thẩm Niên gặp tai nạn, phải ở nhà tĩnh dưỡng hai năm, vì vậy tính cách càng quái gở hơn những đứa bé khác. Ban đầu Đường Thừa Tuyên đón cô về, cũng không nghĩ đến cảm nhận của cô, lúc này trong lòng sinh ra vài phần đau lòng.
Đường Thừa Tuyên đi qua nhìn một cái, bàn chân trắng nõn của cô gái chảy máu đỏ tươi. Anh ngồi xổm xuống, lấy bông thấm cồn nhẹ nhàng bôi vào chân cô, Thẩm Niên rụt về sau, cau mày kêu một tiếng.
Đường Thừa Tuyên bảo cô ngồi xuống, bàn tay ấm áp cầm bàn chân cô, ánh mắt lóe lên, sau khi im lặng một lúc thì bỗng nói: “Đường Trí không hư, thằng bé sẽ không bắt nạt em.”
Thẩm Niên túm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-roi-vao-be-tinh/2313891/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.