Chiếc xe dừng bánh trước xưởng may của Đình gia, cô không thể giấu khỏi sự vui mừng khi biết mình sắp được gặp người thương.
Khóe miệng cô bắt đầu cong lên, hai bên má đều hiện lên đồng điếu hằn sâu, dịu dàng vô cùng.
- Lần đầu được mua đồ sao? Sao lại cười tươi thế?
Cô liếc mắt qua nhìn chàng trai bên cạnh, bối rối tìm cách giải vây.
- Từ nhỏ tôi chưa từng được đặt chân đến đây, lầm đầu đến đây trông nó rất đẹp, tôi rất thích.
Hắn ta phì cười, sau đó lái xe vào chỗ trống, vừa lái hắn vừa nói:
- Nếu em thích, sau này mỗi ngày tôi đều đưa em đến đây sau khi xong công việc tại xưởng lúa.
Cô nhẹ nhàng bật cười, câu nói này của hắn khiến cô có chút buồn cười. Nghĩ thử mà xem, hắn ta mà biết người thương của cô ở đây nên cô mới đến thì chắc sẽ tức điên lên cho mà xem.
Cô mở cửa xe rồi vội vàng đặt chân xuống mảnh đất sỏi đá muôn nơi, từng bước chân khoan thai của cô vẫn như lúc trước.
Tiếng đế giày va chạm với đá sỏi tạp thành những tiếng "Soạt Soạt" vui tai, thu hút mọi ánh nhìn của người xung quanh.
Từ phía trong xưởng, bóng dáng cao lớn của anh lại một lần nữa xuất hiện, nó khiến cho trái tim cô trở nên loạn nhịp.
Theo quán tính, chân cô đi thật nhanh đến phía trước, đột nhiên có một bàn tay to lớn ngăn lại.
- Đi đâu đấy, chỗ mua trang phục bên này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-noi-vien-dang-co-chung-ta-van-cho-nhau/2899884/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.