Ánh mắt của Giang Tố tối sầm lại, thanh tỉnh trong nháy mắt, ngửi được ít hơi thở không tầm thường.
Có ai nửa đêm gửi mấy tin vô dụng, nhìn thấy tên của người gửi đến, phát hiện bên trên viết ba chữ “Lục Trì Quân”.
Dựa vào ấn tượng mơ hồ, Giang Tố nhớ lại đây hình như là nam diễn viên năm anh ra nước ngoài có một bộ phim điện ảnh nổi lên, còn về gương mặt, anh không thể nhớ ra được, chẳng qua nếu có thể làm diễn viên, gương mặt cũng sẽ không quá kém.
Chân dài của anh ở trên sô pha, thất thần gõ kệ thủy tinh sáng loáng ở bên cạnh.
“Cạch cạch…”
Không nói đến việc đối phương lâu rồi không nhận được câu trả lời, vậy mà lại gọi đến.
Giang Tố nhíu mày, muốn trực tiếp cúp, không nghĩ đến trượt tay, ấn vào phím nghe máy.
“Cô Đường.”
Tiếng nói bên kia nghe giống như không quá thanh tỉnh, Giang Tố không muốn nhiều lời, chỉ trả lời ba chữ: “Chị ấy không ở đây.” (她不在)
Ban đêm, giọng nam lạnh lẽo lượn lờ hết sức rõ ràng.
Lục Tri Quân lại giống như chưa từng phát hiện người nhận điện thoại rất lạnh nhạt: “Phiền cậu đưa điện thoại… đưa điện thoại cho cô Đường, tôi có chuyện muốn nói với cô ấy…”
Giọng nam truyền đến khàn khàn đứt quãng, còn kèm theo tiếng gió.
Giang Tố mơ hồ đoán được người ở bên đầu dây bên kia có lẽ đã uống rượu, không nhịn được mà nhíu mày chặt hơn.
Giới giải trí hiện tại đã loạn đến mức trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-khong-ngu-em-khong-ngu/3464654/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.