Về việc Lâm Ngữ tới châu Âu học chuyên sâu, cả viện nghiên cứu Hải Đô và đại học Bắc Thành đều góp phần thúc đẩy. Bởi vậy trước khi đi, Lâm Ngữ còn phải qua Bắc Thành xử lý vài thủ tục.
Lúc cậu tìm Giang Hoài Tả xin chữ ký còn nộp thêm đơn xin nghỉ đông.
Giang Hoài Tả: “Hôm nọ thầy thấy ghi chú xin nghỉ của con, con vẫn tới Hoài Sơn đúng không?”
“Vâng ạ.” Lâm Ngữ đáp.
“Ừm, A Ngữ, lần trước thầy nói với con rồi, thái độ của con cũng rõ ràng, vậy nên thầy không đề cập thêm nữa. Chỉ là con phải biết Lạc Tân Cổ luôn có đường lui, dù thế nào thì gia đình vẫn sẽ bảo vệ nó, con không có nhiều lựa chọn như nó.” Giọng Giang Hoài Tả ôn hòa.
Lâm Ngữ không trả lời.
Giang Hoài Tả thở dài, ký tên vào đơn phê duyệt.
“Từ hôm nay, thầy xem như không biết gì hết, cũng không nói với bất cứ ai, bên phía ba Lạc Tân Cổ thầy không đề cập thêm gì.” Giang Hoài Tả nói nhẹ nhàng, “A Ngữ, con phải giữ gìn sức khỏe, như vậy thầy mới yên tâm, con hiểu chưa?”
Lâm Ngữ thấy hơi chua xót, nhận lấy đơn phê duyệt.
“Con khiến thầy phiền lòng rồi.” Lâm Ngữ nói nhỏ.
Giang Hoài Tả vỗ tay cậu: “Đi đi.”
Thứ bảy, Lâm Ngữ kéo vali về Bắc Thành cùng Tô Mộng.
Tô Mộng về đại học Bắc Thành để giúp Giang Hoài Tả hoàn thành nốt chuyên đề, trùng hợp Lâm Ngữ cũng tới đó nên cả hai làm bạn suốt chuyến đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-hon-dieu-waltz/3539566/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.