Lâm Ngữ vội ấn nhận.
“Anh Lạc.” Cậu gọi hơi nhanh.
Lạc Tân Cổ không mở miệng, xung quanh rất yên tĩnh.
Tiếng mèo bất chợt vang lên, là tiếng kêu nhỏ nhẹ của mèo con.
Lâm Ngữ ngẩn ngơ.
“Ngại quá A Ngữ, lúc nãy không nhận được cuộc gọi của em.” Giọng Lạc Tân Cổ bình tĩnh, thậm chí ẩn chứa ý cười, “Anh đang ở quán cà phê mèo.”
“Hả?” Lâm Ngữ không phản ứng kịp.
“Meow~” Lại một tiếng mèo kêu.
“Rất đáng yêu, A Ngữ thích mèo con không?” Lạc Tân Cổ hỏi.
“… Hơi hơi, em chưa từng nuôi thú cưng.”
Giây tiếp theo màn hình hiển thị một cuộc gọi video.
Lâm Ngữ ấn “Đồng ý”.
Camera mở ra, Lâm Ngữ nhìn thấy mặt Lạc Tân Cổ đầu tiên.
Anh vẫn giữ một nụ cười nhẹ, không hề có vẻ như đang gặp phải chuyện gì phiền toái.
Lâm Ngữ yên tâm một chút, sau đó thấy anh giơ một con mèo lên.
Đó là mèo con Ragdoll toàn thân màu trắng, nhìn qua khoảng hai tháng tuổi, lông tơ rung nhè nhẹ, đôi mắt tròn xoe trong trẻo như viên ngọc bích.
Nó nhìn Lâm Ngữ qua camera, hơi nghiêng đầu, tiếng kêu non nớt.
Nội tâm Lâm Ngữ hóa thành nước ngay tức khắc, cậu cong môi trong vô thức: “Đúng là rất đáng yêu.”
“Bé con này mới ra đời không lâu, anh thương lượng giá cả với nhân viên cửa hàng rồi, thứ sáu về nước tiện thể mang về.” Lạc Tân Cổ cười nói, “Nhưng anh không ở nhà thường xuyên, có thể làm phiền tiến sĩ Lâm nuôi giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-hon-dieu-waltz/3539557/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.