Lâm Ngữ cầm điện thoại trên bàn, gạt một dãy số, Lạc Tân Cổ nhận cuộc gọi ngay lập tức.
“Bây giờ anh đang ở đâu?” Lâm Ngữ hỏi.
“Tầng một viện nghiên cứu.” Lạc Tân Cổ trả lời, “Phòng thí nghiệm của cậu ở chỗ nào?”
“Tầng hai, phòng số ba.”
Bên ngoài truyền tới tiếng bước chân rõ ràng.
Lâm Ngữ vội chạy đến bên cánh cửa rồi mở ra, vừa lúc thấy Lạc Tân Cổ đặt chân lên bậc thang cuối cùng.
“Anh…” Lâm Ngữ chần chờ.
Lạc Tân Cổ cầm một chiếc túi da, kéo khóa, bên trong là một chai nước đường và mấy vỉ thuốc, ngoài ra còn có vài lọ thuốc nhỏ mắt cùng thuốc viên vitamin.
“Anh mang thuốc tới cho tôi?” Vẻ mặt Lâm Ngữ không thể tin nổi.
“Sao lại ngạc nhiên như thế, ý là phê bình ngày thường tôi ít quan tâm khách trọ hay sao?” Lạc Tân Cổ trêu đùa.
“Không phải.” Lâm Ngữ mím môi sắp xếp ngôn từ, “Chỉ là tôi cảm thấy việc nhỏ này không thể phiền anh chạy tới đây một chuyến.”
“Chuyện của tiến sĩ Lâm sao có thể là việc nhỏ? Hơn nữa tôi khá hứng thú với đề tài của cậu, có thể cho tôi tham quan một lát không?” Lạc Tân Cổ mỉm cười.
“À, đương nhiên là được…” Lâm Ngữ lùi một bước, xoay người nhìn phòng thí nghiệm của mình, nhíu mày, “Thật ra chẳng có gì đẹp, phần lớn là dụng cụ tinh vi và thiết bị điện tử, nói là phòng thí nghiệm chứ thật ra giống một phòng khám hơn.”
Lâm Ngữ nhường đường, Lạc Tân Cổ bước vào phòng thí nghiệm rồi dừng lại trước một hệ thống máy móc.
Biểu cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-hon-dieu-waltz/272894/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.