Hứa Giảo Bạch không nghe rõ, cố chấp nhìn Quý Hoành, linh cảm thấy có gì sai sai.
Quý Hoành có gì đó sai sai.
Quý Hoành ấn ấn trán cậu, ngồi xuống bên cạnh, "Mở điện thoại xem mấy tập phim đi, xem xong cậu về nhà, hai hôm nữa tôi sẽ đi học."
Hứa Giảo Bạch nghe lời không gặng hỏi nữa, hai người ngồi trên sô-pha xem phim, cậu hơi buồn ngủ, đầu gật gà gật gù.
Ngoài cửa loáng thoáng có tiếng người, Hứa Giảo Bạch mơ màng thấy Quý Hoành nở nụ cười, dù rằng hai mắt vô cùng lạnh lẽo, cậu ngơ ngác đưa tay nhưng không chạm vào Quý Hoành, nghĩ thầm hình như mình đang mơ.
Quý Hoành thấy Hứa Giảo Bạch ngủ say, tắt tiếng điện thoại, căn nhà này không cách âm, rất nhiều âm thanh bên ngoài vọng vào, nhất là tiếng bật lửa lách tách đốt thuốc trong ngõ, cực kỳ rõ ràng.
Quý Hoành nghe một lát mới đứng dậy, sờ sờ tóc Hứa Giảo Bạch, cậu ngủ ngon lành không lạ chỗ tí nào.
Y lặng lẽ đóng cửa ra ngoài, nhếch miệng cười, dưới sắc trời nhạt màu gương mặt lộ ra mấy phần ngang bướng bất trị, đáy mắt tối om tích tụ giông bão.
Quý Hoành: "Chúng mày vẫn dám đến đây hút thuốc cơ à, đéo có não hả?"
Hai người trong ngõ nhìn thấy Quý Hoành, chưa nhả được hơi nào đã thả điếu thuốc xuống, dẫm nát dưới bàn chân, đó chính là hai kẻ bị Quý Hoành đánh khi nãy.
Dường như chúng rất ngạc nhiên, một tên lẩm bẩm: "Sao mày dám về..."
Quý Hoành tặc lưỡi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-den-muon/2532266/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.