“Đem về mười tám cốc hồng trà chanh”
***
Sau khi ăn xong, tâm trạng Cố Dương có hơi tốt lên chút, cậu vốn định vào nhóm wechat than vãn chuyện này, nhưng cuối cùng vẫn xóa hết đi. Trên đường phố người tới người đi, ai ai cũng mang một dáng vẻ vội vã, giống như Đỗ Thiên Thiên từng nói, mọi người đều giống nhau, đều cần chạy đông chạy tây để đổi lấy cuộc sống tốt đẹp hơn – cho dù trong cuộc sống gặp phải những chuyện không như ý muốn thì đó cũng không phải lần đầu tiên.
Cậu không phải kiểu người sẽ nén giận, nhưng thực sự không muốn có bất kỳ liên quan gì đến Thời trang Lăng Vân nữa, càng không muốn đào lại những chuyện lộn xộn trong quá khứ, để lần nữa trải nghiệm “bài học cuộc sống“. Làn gió mát thổi nhẹ qua vườn hoa giữa đường phố, Cố Dương một mình ngồi trên ghế dài, dùng một bình nước ép dứa cố gắng ép tâm trạng tồi tệ của mình xuống.
Thành Nam, đường Hoa Duyệt.
Dưới ánh mặt trời buổi trưa, logo của cao ốc Thời trang Lăng Vân sáng đến chói mắt, tòa nhà bọc kính cao vút, sừng sững mọc lên giữa khu kinh tế phồn hoa nhất của thành Nam. Là tập đoàn thời trang quốc nội sở hữu nhiều thương hiệu riêng nhất trong nước, mục tiêu của Thời trang Lăng Vân là mở rộng thị trường khách hàng, giống như truyền thông miêu tả, bất luận giới tính, tuổi tác và nghề nghiệp đều có thể tìm được một bộ quần áo phù hợp với bản thân ở đây, sức ảnh hưởng rất lớn.
Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-ay-va-em/3451856/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.