*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Từ hôm ấy, Nghi Thường gần như là chính thức dọn về sống cùng Cố Hoàn tại nhà của hắn, điều đó cũng là hiển nhiên, mẹ cô đã không còn ở đó nên nơi vỗn dĩ là nhà đã không còn là mái ấm mà Nghi Thường kỳ vọng. Dù biết rõ ngày này sớm muộn cũng đến nhưng mà sự đột ngột ấy khiến cô chưa thể thích nghi trong một sớm một chiều...
Lại nói về Cố Hoàn, hắn cực kỳ thông cảm cũng như hiểu rõ hơn về trách nhiệm của mình đối với Nghi Thường. Nhưng trong hoàn cảnh khó khăn ấy lại là một chất xúc tác cho đoạn tình cảm giữa hắn và cô được thêm gắn bó, hiện tại cô đã là người phụ nữ của hắn, nay chính thức về sống chung chẳng khác gì tạo cho hắn có nhiều cơ hội chiếm dụng người trong lòng. Tính ra thì chuyện Nghi Thường bị mẹ bỏ rơi trong mắt Cố Hoàn cơ hồ đem cho hắn nhiều phúc lợi....
" Bảo bối, bảo bối dậy đi"
Cố Hoàn vén chăn đánh thức con mèo lười còn đang say ngủ, cũng nên trách hắn tối qua hành hạ cô cả đêm đến gần sáng mới buông tha nên không trách được Nghi Thường mệt mỏi, buồn ngủ đến cực độ.
" Ưm.. đừng quấy, em rất muốn ngủ"
Nghi Thường nhíu nhíu mi tâm, gỡ tay hắn đang cuồng loạn trên người mình xoay mặt sang hướng khác vùi vào chăn mềm tiếp tục ngủ. Hành động xoay người của cô vô tình làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-truc-ma-qua-hung-han/858367/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.