Sau khi Trác Nghiên rời đi, Dịch Đường Đường đem thẻ "truy tung" đặt vào chỗ thích hợp trong không gian.
Bởi vì sự kết hợp của thẻ "Trường sinh" và "Giấc ngủ", cô không cần phải đi ngủ giữa giờ nữa, đêm nay ngược lại thanh tỉnh đến lạ thường.
Đã qua thời gian tắt đèn, căn cứ bị bao phủ trong màn đem, an tĩnh mà âm trầm.
Dịch Đường Đường đang nằm trên giường nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên cảnh tượng hai người thân thiết nói chuyện khi gặp nhau, rồi cô lại lơ đãng suy nghĩ đến câu nói cuối cùng mà cô ấy lưu lại.
Cô luôn cảm thấy câu nói kia có ý nghĩa sâu sắc.
"Làm sao vậy, ngủ không được?" Giọng nói trầm thấp của Dịch Kiêu đột nhiên vang lên từ bên cạnh. Dịch Đường Đường cổ họng thắt lại, nuốt nước miếng, trong bóng đêm mở mắt ra.
Đêm nay ánh trăng cũng không sáng, cô mở mắt cũng chỉ có thể nhìn đến hình dáng trên giường phía đối diện, nhưng cô biết, Dịch Kiêu đang nhìn mình: "Ca, anh nói xem ai sẽ muốn đối phó em?"
Chuyện của thôn trang nhỏ là cái gai trong lòng cô, bây giờ kẻ thù chưa vạch mặt còn ở trong bóng tối, cô không thể thoải mái được.
Dịch Kiêu thanh âm trầm ổn: "Đối phương còn chưa bại lộ, anh hiện tại cũng không thể xác định, nhưng nếu đối phương có dã tâm muốn đối phó chúng ta, nhất định sẽ còn có hành động."
Sau một hồi trầm mặc, anh lại nói: "Ngủ đi, mặc kệ là ai, ở trong căn cứ hắn không dám có động tác quá lớn."
Chế độ quản lý ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-toi-la-nguoi-dai-ac/934136/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.