Giọng trẻ con kêu to vang dội xé rách màn đêm, làm mọi người như ngẩn ra. 
Dịch Đường Đường vốn dĩ cũng đã ngủ rồi, trong đầu đột nhiên nhảy đến tiếng kêu khóc này làm cả người cô rung động, tỉnh lại. 
Tỉnh lại trong nháy mắt, cô cho rằng mình lại trở về địa phương với những đứa trẻ kia. Cô dùng sức hít vào một ngụm khí lạnh, đến khi trong tầm mắt hiện lên ánh lửa ấm áp, cô mới biết kia chỉ là ảo giác. 
"Ca, đã xảy ra chuyện gì?" Cô nhấp môi, nhẹ giọng dò hỏi. 
Tựa hồ là do đối phương đánh thức Dịch Đường Đường, sắc mặt Dịch Kiêu thật không tốt, đôi môi mỏng nhấp thành một đường thẳng tắp khắc nghiệt. Nhưng đến khi quay lại đối diện với Dịch Đường Đường, lạnh lùng dưới đáy mắt đã mất đi, anh duỗi tay vỗ vỗ đầu cô: "Không có việc gì, là một đứa bé trai." 
Dịch Đường Đường nghe vậy, lông mi run run, chậm rãi từ trên giường ngồi dậy. 
Đứa trẻ kia đang đứng ở cổng lớn kho hàng, khoảng mười tuổi, gương mặt, cánh tay, cẳng chân như bị thứ gì làm bị thương, máu tươi từ miệng vết thương thấm ra, cậu bé lại như không cảm giác được đau đớn, vừa cầu cứu, vừa hoa tay múa chân. 
"Cầu xin các người, cứu ông nội của cháu đi, ông bị thực vật biến dị kéo đi rồi, ô ô ~ dị năng của cháu quá yếu, cứu không được ông, cầu xin các ngươi cứu cứu ông!" 
Cậu bé kéo kéo ống quần Đặng Lâm Siêu, quỳ gối trên mặt đất, khóc kêu đồng thời dùng sức dập đầu lạy Đặng Lâm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-toi-la-nguoi-dai-ac/934103/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.