Anh trai tôi đã không thể trở thành bạn trai của tôi được nữa rồi.
Tôi không biết Minh Hạo đưa tôi đi đâu, không hỏi mà cũng không muốn hỏi, chỉ biết quãng đường ấy đủ xa để tôi có thể suy nghĩ về cả cuộc đời phía trước, một viễn cảnh hạnh phúc hay chỉ là sự chạy trốn hèn nhát và vô tâm.
Liếc nhìn người con trai đang chăm chú lái xe với nụ cười ở bên cạnh mà tôi chỉ biết thở dài khe khẽ, rốt cuộc tôi đối với Minh Hạo quan trọng đến mức nào.
Còn Ngụy Tà, tôi không dám tưởng tượng đến cảnh anh ấy sẽ điên cuồng mà lục tung cả mảnh đất này lên chỉ để tìm được hai đứa tôi, ắt hẳn sẽ ghê gớm và đáng sợ lắm. Nhưng có lẽ nó sẽ không đáng sợ bằng cảnh một người đàn ông đi làm xa và trái tim thì luôn hướng tới người phụ nữ vẫn luôn ở nhà đợi, tan làm và về nhà với một tâm thế thoải mái và chỉ muốn ôm lấy tình yêu của mình vào lòng.
Anh à, tình yêu của anh đi mất rồi.
Tôi không biết tôi đã khóc từ bao giờ, bản thân tôi còn không hiểu những giọt nước mắt ấy rơi là vì điều gì.
- Đang tiếc cái gì thế Mai?
- Không.
- Mình sâu sắc hơn cậu nghĩ đấy, cứ thoải mái mà nói ra đi.
Tôi lắc đầu im lặng, đối với tôi Minh Hạo chỉ như một người bạn, không hơn mà cũng không kém. Chỉ sợ rằng Minh Hạo sẽ đối xử với tôi như cách Ngụy Tà đã làm, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-thanh-ban-trai/2434151/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.