Giật mình tỉnh dậy với cơ thể đau nhức, có lẽ tối hôm qua tôi đã uống quá nhiều champane rồi.
- Dậy rồi đấy à?
Nhìn sang bên cạnh thấy Nguỵ Tà đang ngồi đó, mắt thì dán vào màn hình laptop.
- Anh không đến công ti sao?
- Anh không thể bỏ cô vợ tương lai bé nhỏ ở nhà một mình mãi được.
Câu nói ấy làm tôi ngại ngùng hết sức.
- Đứng dậy và đi thay đồ nhanh lên!!
Nguỵ Tà nói như ra lệnh, kể ra làm vợ của anh cũng tốt đấy chứ, ngoài việc anh hay ra ngoài để thoả mãn thú tính thì chẳng có gì để lo lắng thêm cả.
Không thắc mắc gì nhiều, anh bảo sao thì tôi nghe vậy thôi.
Chui tọt vào phòng tắm, lúc này tôi mới nhớ đến chuyện ngày hôm qua, không biết mà cũng không muốn biết con bé Thiên Ngân giờ này ra sao, tôi chỉ cảm thấy bản thân mình thật tệ khi làm trò đó, làm tổn thương một đứa con gái còn chưa biết gì về sự đời.
Nhưng hiện tại thì tôi không muốn nhường Nguỵ Tà cho bất cứ ai nữa, và sau này cũng thế.
- Em làm cái quái gì mà lâu thế hả?
Câu nói của anh đã kéo tôi về với thực tại.
- Em xong ngay đây!!
Liếc sang xô quần áo bên cạnh, cái váy hôm qua tôi mặc nằm lăn lóc bên trong, bao phủ xung quang nó là cái thứ gì đó có màu như kem tươi, tôi nhớ là hôm qua mình đâu có đủ tỉnh táo để cởi chiếc váy đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-thanh-ban-trai/2434142/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.