Sanh Tiêu chỉ mới đi một lúc thì ở phía sau tiếng của Duật Bảo gọi cô lại:
“Mẹ ơi! Mẹ… Mẹ nguy hiểm!”
Duật Tôn dặn thật kỹ Bảo Bảo:
“Con đứng ở đây đừng đi đâu có biết không.”
“Dạ!”
Nói xong Duật Tôn mặc kệ những chiếc hung thần đang lao đến. Anh chạy về phía Sanh Tiêu.
Lúc thần trí bình tĩnh, Sanh Tiêu phát hiện mình đang đứng giữa ngã tư, đèn đỏ chỉ còn mấy giây nữa thôi.
Sanh Tiêu cả người đổ gục xuống. Em bé cô đang bế trong tay đang dần chạm đất.
Quá nguy hiểm!
Phía bên phải lại có một chiếc xe tải lao đến.
Duật Tôn chạy hết sức, chiếc giày thể thao của hắn còn rơi lại trên đường. Hắn chạy bất chấp cả tính mạng, chỉ cần cô và con hắn được an toàn.
“Rầm"
“Sanh Tiêu!”
Cả bầu trời như sụp.
Mây đen giăng kín lối, có cuốn bụi bay lên…
Duật Tôn ôm đứa nhỏ trong tay bị xe tông trúng lăn mấy vòng. Sanh Tiêu chạy theo hắn gào thét trong đau đớn và bất lực, tự trách. Chính cô là tại cô. Nếu cô không nghĩ quẩn đâu có xảy ra chuyện như vậy?
“Duật Tôn.”
Cô chạy đến ôm lấy người đàn ông. Còn hắn ta đang ôm chặt đứa trẻ. Tay hắn chảy nhiều máu. Chân hắn bị rách mảng thịt lớn mà kỳ diệu thay, đứa trẻ trong vòng tay hắn vẫn an toàn. Bé con đáng yêu khóc é lên. Ở tay và chân bé nhỏ bị trầy vài đường lớn.
Tất cả phương tiện giao thông không thể di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nuoi-lanh-lung-cuong-yeu/3550150/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.