“Ba Ba, Sanh Tiêu rất thích ăn cá nướng. Hay chúng ta làm cá nướng đi!”
“Vậy ta sai người đi mua.”
Duật Bảo ngón tay trỏ lắc lắc trước mặt Duật Tôn:
“Thế thì không có thành ý. Phải tự tay làm kìa! Trước đây Trương Minh hay làm cho Tiêu Tiêu ăn.”
Biết mình nói quá lời. Duật Bảo đưa tay bịt miệng lại.
Duật Tôn ngồi khuỵu xuống, hai tay vịn chặt Duật Bảo:
“Bảo Bảo, thành thật nói với ba Trương Minh là ai?”
Nếu ba đã muốn biết phải thêm thắt vào mới được. Duật Bảo cười khẩy một cái, cố ý nói lớn:
“Là người theo đuổi mẹ. Chú ấy dịu dàng, ấm áp còn làm đồ ăn ngon.”
“Được lắm!”
…
Phía sau nhà hắn có một hồ nuôi cá kiểng. Duật Bảo ngồi ở ghế, tay cầm ly nước chỉ tay:
“Ba ba, qua bên trái một chút!”
Duật Tôn xăn một bên ống quần. Quần áo ướt sũng. Hắn đã lượn lờ ở hồ cá gần 2 tiếng đồng hồ. Cái lưng sắp gãy ra rồi mà không con cá nào chịu lọt vào tay hắn.
Duật Bảo tặc lưỡi: “Tệ thật!”
Ngay cả con hắn còn dám chê cười hắn sao? Tức giận hắn đi xả nước trong hồ ra.
Hắn thích thú đứng nhìn những con cá đang giãy giụa vì nước sắp cạn. Hắn vui vẻ chọn một con cá Koi lớn khoe với Duật Bảo. Đang hăng say hưởng thụ thành quả thì người hầu trong nhà ngăn lại.
“Duật thiếu, người làm gì vậy?”
“Bắt cá ăn!”
Người hầu tái xanh mặt, lần đầu tiên nghe nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nuoi-lanh-lung-cuong-yeu/3550131/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.