Sanh Tiêu tỉnh dậy thấy mình đang nằm trong viện. Xung quanh không có người thân nào ngoài y tá. Cô đau bụng định ngồi dậy mà y tá lại không cho.
“Nằm yêu ở đó không được nhúc nhích. Nhớ kỹ lời tôi. Chờ một chút để tôi gọi bác sĩ vào giải thích tình hình cho cô.”
Từng giây trôi qua, Sanh Tiêu như ngồi trên đống lửa. Lẽ nào cô mắc bệnh hiểm nghèo không còn sống được bao lâu?
Cửa mở ra, Sanh Tiêu trong phút chốc cô nhầm lẫn người trước mặt là Duật Tôn. Nụ cười chưa kịp nhếch lên đã thất vọng rơi xuống.
“Bác sĩ…”
“Sanh Tiêu đúng không?”
“Dạ vâng.”
“Sanh Tiêu, em có biết mình mang thai không?”
Toàn bộ dây thần kinh của cô căng thẳng đến mức chỉ cần lời nói kia được lặp lại nó sẽ đứt ngay lập tức.
Khóe miệng cô mấp máy nói không thành lời:
“Mang thai?”
“Bác sĩ giải thích tình hình cho em nghe nhé. Tình hình là năm nay em 22 tuổi và em mang thai được 4 tuần. Em có biết mang thai những tháng đầu quan trọng thế nào có đúng không? Thời kỳ này thai nhi không ngừng phát triển và rất dễ bị tổn thương từ bất cứ yếu tố nào tác động. Dẫn đến dọa sảy thai.”
Vậy cho nên lần cô cùng Duật Tôn mà cô bị đau bụng và chảy máu dưới hạ thân không liên quan đến màng trinh hay chu kỳ kinh nguyệt mà là bị tác động mạnh dẫn đến dọa sảy thai. Lần này, cô chạy trên giày cao gót gây ra tác động mạnh dẫn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nuoi-lanh-lung-cuong-yeu/3550115/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.