Cánh cửa phòng bao đẩy ra, phục vụ mang theo bia và rượu đến.
Lâm Âu vung tay ném tiền cho tên phục vụ. Sau đó, hắn uống hết chai này đến chai khác.
Trong phòng tiếng nhạc sập sình kèm theo tiếng hò hét của đám cậu ấm cô chiêu thác loạn.
Làn khói thuốc trắng bay lên tràn ngập căn phòng.
Lâm Âu say đến quên cả trời đất, hắn lại nổi lên thú tính của mình mà nói nhỏ vào tai người phụ nữ đang nằm dưới chân hắn.
“Chúng ta đến khách sạn đi!”
Người phụ nữ kia đồng ý ngay mà không cần suy nghĩ. Hai người ôm nhau ra bên ngoài. Người đó tựa cả cơ thể vào lòng hắn, cười cợt nói:
“Lâm thiếu, người không sợ vị hôn thê của người ghen sao?”
Lâm Âu hôn vào má của cô ta rồi nói:
“Cô ta biết gì mà ghen? Chỉ là con rối của nhà họ Duật. Nếu không phải vì kết giao giữa hai nhà thì ta còn không để mắt tên con ả đó.”
Hắn nói xong ôm hôn ngấu nghiến người phụ nữ:
“Người như em mới xứng để bổn thiếu gia đây để ý! Haha.”
Hắn nói xong liền ngẩng mặt cười lớn. Lúc cúi xuống đã đụng phải một người. Hắn không nhìn đã mắng chửi:
“Mẹ kiếp. Mày không có mắt?”
Chỉ nghe người đàn ông trước mặt “ừ" một tiếng lạnh ngắt.
Lâm Âu bị chọc điên:
“Ừ cái con mẹ mày!”
Vừa dứt lời, Lâm Âu đã vung nắm đấm đến. Người trước mặt rất điềm tĩnh nắm lấy cổ tay của Lâm Âu bẻ ngược về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nuoi-lanh-lung-cuong-yeu/3550094/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.