Lần đầu tiên Tạ Liễu Liễu phát hiện con trai cũng có thể nấu ăn ngon như thế.
Bình thường trong nhà đều do mẹ cô xuống bếp, mặc dù thỉnh thoảng cha cô có giúp đỡ, nhưng tài nấu nướng thật sự không dám khen tặng. Mấy anh họ, em họ nhà cô cũng đều không đụng tới việc bếp núc. Cho nên khi Hạc Lâm bưng chén cơm chiên lên, cô vô thức ngồi thẳng người.
Nhưng màu sắc của cơm chiên ở trước mắt rất đẹp, mùi thơm xông vào mũi, mỗi hạt cơm đều được bọc trong lớp lòng đỏ trứng mềm xốp, phối hợp với đậu nành và rau cải xanh tươi, có thể nói là khá làm người ta muốn động đũa.
Hạc Lâm thấy cô không nhúc nhích, nhếch miệng hỏi: “Sao vậy? Còn đang lo lắng tớ có mưu đồ quấy rối, bỏ thuốc ở bên trong sao?”
Tạ Liễu Liễu liền vội vàng lắc đầu.
Đương nhiên... không phải vậy, cô chỉ hơi bị khiếp sợ thôi.
Bây giờ có rất ít người biết tự nấu cơm, cô chỉ biết tự nấu cháo hay mì ăn liền thôi.
Buổi sáng mẹ có bảo đến nhà Hạc Lâm ăn cơm, cô vốn dĩ không ôm chút hy vọng gì.
Không nghĩ tới - -
Tạ Liễu Liễu múc một thìa cho vào trong miệng.
Quả thật ngon như lúc vừa mới nhìn thấy vậy.
Cô yên lặng ăn vài miếng, ngẩng đầu nhìn thấy Hạc Lâm đứng đối diện cầm ly nước, không chớp mắt nhìn mình. Khẽ ho khan vài tiếng, hỏi: “Trong nhà cậu chỉ có một mình cậu thôi sao? Cậu thường tự nấu cơm à?”
Hạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nho/1986535/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.