Ánh mắt anh hơi do dự, sau đó lại không biến sắc quay đi.
Trước đôi mắt sáng rực của cô gái, tròng mắt trắng đen rõ ràng xoay tròn nhìn anh. Đôi môi đỏ mọng mím chặt, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc.
Dường như chỉ cần hôm nay anh nói ra một đáp án sai trái, thì cô sẽ không để anh đến gần cô nữa.
Hạc Lâm không khỏi nhớ tới lần gặp nhau ở thang máy.
Cô cũng cảnh giác như thế này, không chút khách khí ngăn anh ở trước cửa thang máy.
Giống như một con mèo nhỏ tỏ ra khí thế.
Thật ra đây không phải là lần đầu tiên Hạc Lâm trông thấy cô.
Khi đó bọn họ vừa mới mua căn nhà này, đồ đạc còn chưa chuyển đến. Bởi vì lúc trước anh đánh nhau bị cho thôi học ở trường trọng điểm của tỉnh, sau khi chuyển trường thì tìm nhà rất gấp gáp, cho nên phải để người ta trang hoàng lại căn nhà này cho tốt, nhờ vào đủ loại nguyên nhân trái với điều khoản của chủ cũ, bọn họ mới thuận lợi ký xong hợp đồng, lập tức có thể vào ở.
Lần đó mẹ của Hạc Lâm làm thêm giờ nên cuối tuần anh một mình khuân đồ qua.
Sau khi thu dọn phòng khách và phòng ngủ xong, thì ở ngoài cửa chống một đống đồ không cần nữa.
Hạc Lâm đẩy cửa ra định xuống lầu vứt rác, không biết là do hiệu quả cách âm của căn phòng không tốt, hay là căn nhà đối diện đã quên đóng cửa, mà vừa đi vào hành lang, anh mơ hồ nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nho/1986527/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.