Connor không biết kho báu thật sự ở đâu.
Trong khi đó, con mắt sự thật cũng không thể lôi kéo từ miệng Connor một thông tin mà ngay cả hắn ta cũng thấy mơ hồ. Dẫu rằng Khan rất muốn biết vị trí kho báu của Evangeline.
"Thưa anh, em xin thề sẽ quên hết toàn bộ những gì mình đã nghe! Em chắc chắn sẽ không để lộ chỉ một tiếng gió ra khỏi cửa!" Flossie quỳ mọp dưới đất, thốt từng lời rõ ràng. Móng tay cô bấu mạnh dưới sàn như muốn bật máu. Cô ta vô cùng khẩn thiết. "Nếu ngày đó có xảy ra, em sẽ tự cắn đứt lưỡi mình trước!"
Nghe thế thôi cũng thấy đau. Khan cảm thấy ê cả răng khi nghe Flossie thề độc. Thật ra, Khan không lo lắng chuyện này có lộ ra ngoài hay không. Sự thật không phải lúc nào cũng chiến thắng. Ngay cả sự thật khủng khiếp nhất cũng có thể bị bóp méo nếu ta làm đúng cách.
Nhưng mà nếu cứ dễ dàng cho qua như thế cũng không được. Khan trầm ngâm một lúc rồi bảo với Flossie.
"Tạm thời em cứ ở đây săn sóc cho cha mình đi."
Hiển nhiên, Khan biết Flossie không đời nào lại đi săn sóc Connor. Mà có vẻ Connor cũng không biết điều đó.
"Vâng, cảm ơn anh." Flossie nghe vậy mừng rỡ, trên môi nở nụ cười rạng rỡ. "Em sẽ săn sóc cha mình thật tốt."
Khan gật đầu rồi rời khỏi tầng hầm, nhưng chỉ vừa lên tiến lên bậc thang đầu tiên thôi hắn đã nghe tiếng thét của hắn ta.
"Con quỷ cái, mày làm c– A a
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nhan-vat-chinh/3508158/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.