Sau khi trở về lâu đài, Khan cũng nhận được báo cáo tình hình từ Chỉ huy đoàn trưởng về tình trạng của lãnh địa và người dân bị ma thú tấn công. Bốn cửa thành Đông Tây Nam Bắc đều có thiệt hại ít nhiều, nhưng phía Tây là nặng nề nhất vì nơi đó gần lối ra vào khu rừng hơn. Ma thú chủ yếu tràn vào từ cửa Tây, sau đó tản rộng ra khắp nơi.
Số lượng người bị thương không quá nhiều, nhưng không không phải không có. May mắn là không có ai thương vong, vì người dân đã nhanh chóng sơ tán xuống dưới hầm trú ẩn. Khan thở phào vì kết quả này, nhưng tinh thần vẫn không hề thả lỏng.
Hắn cho người đưa Flossie trở về phòng, sai người hầu đưa y sĩ riêng của lâu đài đến khám. Connor cũng có mặt, ông ta đang thể hiện ra ngoài mặt dáng vẻ người cha hiền từ tử tế đang lo lắng không ngừng cho sức khỏe của đứa con gái không cùng huyết thống.
Khan thu hết tình cảnh đó vào mắt, hắn để lại vài lời trấn an chiếu lệ rồi nhanh chóng rời đi. Không tiếp tục quan sát.
Không chỉ Flossie, hắn còn sai người đưa cặp sinh đôi đi. Dặn dò hai đứa nhỏ nên ngủ sớm hoặc có thể chơi với Kahan cho đỡ buồn chán, và yêu cầu cả hai chắc chắn phải ngủ đúng giờ. Cặp sinh đôi mới đầu còn không chịu buông cha mình, đến khi Khan nghiêm túc răn đe một lần nữa. Cặp sinh đôi mới chịu quay về phòng cùng hầu gái.
"Lai, thứ quả mà ngươi nói có gây nghiện không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nhan-vat-chinh/2516961/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.