"Ân Ân, em cần phải bình tĩnh lại, rồi chúng ta sẽ nói chuyện với nhau"
"Nói chuyện?"
Cô nhìn anh lập lại câu nói lần nữa.
"Ngoài những câu anh giải thích vừa rồi thì anh còn muốn nói gì nữa?"
Khóe mắt nhìn đến tấm ảnh dưới chân anh, nó cứ như một cây kim mà đâm thẳng vào mắt khiến một trận đau buốt lan tràn ở mắt.
Lăng Mạt Ân quay mặt đi, nhìn anh đang im lặng đứng đó. Cô cắn chặt môi cố gắng không để vang lên tiếng nấc nghẹn.
Cô không muốn nhìn thấy anh nữa, hiện tại cô không muốn thấy anh nữa. Nếu anh đã không đi vậy thì để cô đi khỏi đây đi...
Nghĩ đến đây, Lăng Mạt Ân không nói lấy lời nào liền hướng đến cửa vụt chạy đi dưới ánh mắt ngỡ ngàng của Lăng Tĩnh Thiên.
"Ân Ân!"
Anh quay đầu nhìn bóng dáng nhỏ bé chạy ra khỏi phòng, kinh ngạc chỉ vài giây anh lập tức đuổi theo.
"Em định đi đâu?"
"Ân Ân..."
Lăng Mạt Ân vừa chạy xuống dưới lầu, lúc này thì cổ tay cô liền bị kéo lại.
"Ân Ân, em định đi đâu?"
"Ôi trời... hai đứa đang làm cái gì vậy?"
Dì Lý đang dọn dẹp, đột ngột thấy tình hình như thế thì liền lo lắng. Vừa muốn lên tiếng nhưng rồi cũng không biết phải nói thế nào, bà cứ lưỡng lự đứng ở đó...
"Em muốn đi đâu?"
Lăng Tĩnh Thiên nắm chặt lấy tay cô, nhẹ giọng hỏi. Cảm giác như cô không muốn ở đây, bàn tay anh càng kiên định nắm chặt hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-dong-phong-nao/3101446/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.