"Ân Ân, chuyện không phải như em nghĩ đâu, đừng hiểu lầm có được không..."
Lăng Tĩnh Thiên ôm chặt lấy cô vào trong lòng, miệng liên tục thanh minh. Chỉ sợ chưa đủ độ tin tưởng đối với cô.
Anh bảo cô hãy tin tưởng anh đi? Chuyện này có vẻ như... không nằm trong sự khống chế của cô rồi.
Lăng Mạt Ân ngước mắt nhìn gương mặt đang cuống cuồng lên của anh.
"Anh bảo em nên tin tưởng vào lời của anh nói sao?"
Đứng trước mặt anh. Trong tình huống này cô lại chẳng hề rơi một giọt nước mắt nào cả. Tuy vậy, ở tận sâu trong đôi mắt xinh đẹp cũng không che dấu nổi nét buồn.
"Em cũng muốn tin vào lời của anh nói lắm, nhưng mà... em lại càng tin vào những gì chính mắt em đã thấy thôi!"
"Ân Ân..."
Ánh mắt của cô, lời nói của cô, tất tần tật đều như một mũi dao mà đâm thẳng vào tim anh vậy. Đây chỉ là hiểu lầm, một sự hiểu lầm đầy tai hại, nhưng mà cô không chịu tin anh, một chút cũng không hề tin tưởng vào lời anh nói...
"Ân Ân, bây giờ chúng ta rời khỏi chỗ này. Về đến nhà rồi anh sẽ giải thích cho em, được không..."
Thế nhưng Lăng Tĩnh Thiên vẫn chưa hề bỏ cuộc, anh kéo lấy tay cô vừa nói vừa chuẩn bị bước đi.
"Thiên... em, em... anh đi bỏ em ở lại đây sao...?"
Mục Giai Châu ở phía lại lên tiếng, giọng điệu đầy van nài, cầu xin.
Lăng Tĩnh Thiên chẳng quan tâm đến lời cầu xin của Mục Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-dong-phong-nao/3101441/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.