"Tôi nghĩ, chắc có lẽ là cô đã thấy được bức ảnh mà cả hai chúng tôi hôn nhau rồi chứ??"
"Thấy thì sao? Mà không thấy thì sao?"
Lăng Mạt Ân ngước mặt lên nhìn Mục Giai Châu nói, nhưng hai bàn tay để ở dưới đầu gối đã cuộn chặt lại thành nắm đấm rồi.
"Cũng chẳng có gì to tát cả, chịu đựng được khi nhìn thấy người đàn ông của mình hôn người khác thì chính cô đã giỏi rồi"
Mục Giai Châu nói xong liền nhếch mép, tặng cho cô một nụ cười đầy giả tạo rồi mới quay về chỗ ngồi của mình.
Bình tĩnh, bình tĩnh, cô phải thật bình tĩnh nào. Bây giờ cô không chỉ có một mình, mà còn có con của cô nữa, nếu như xúc động thì thật sự sẽ không tốt...
Lăng Mạt Ân tự trấn tĩnh bản thân của mình, cô cố gắng kiềm chế cảm xúc.
Mãi cho đến trưa, Lăng Tĩnh Thiên qua gọi cô đi ăn thì lúc này tâm tình buồn bã cô cũng đã vơi đi nhiều rồi.
Ăn rồi về công ty nghĩ ngơi, đến trưa thì làm tiếp, chiều thì lại về nhà.
Mỗi ngày cứ đều lập đi lập lại như thế.
Từ lần đó thì Mục Giai Châu cũng không có đá động gì đến cô nhiều nữa.
Hôm nay là ngày cô đi khám thai định kì, cho nên Lăng Tĩnh Thiên đã nghỉ làm một bửa mà đi cùng với cô đến bệnh viện.
Bác sĩ khám cho cô là một người phụ nữ lớn tuổi. Tình trạng thai nhi hiện tại thì đang rất là tốt, sức khỏe của cả mẹ lẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-dong-phong-nao/3101439/chuong-50.html