"Anh thật sự không thể chịu đựng thêm được nữa rồi"
Quả thật Lăng Tĩnh Thiên không thể chịu đựng thêm được nữa, mà cũng không cần phải chịu đựng thêm. Anh vội vàng đưa tay tháo bỏ từng cúc áo sơ mi của cô ra rồi đến cái quần ngắn, thoáng cái chỉ còn lại bộ đồ lót màu đen được làm bằng vải ren càng làm tôn lên nước da trắng ngần của cô.
Dưới ánh đèn màu trong phòng, bộ dáng kinh diểm này của cô càng làm anh mất bình tĩnh.
"Đã ướt đến thế này..."
Bàn tay Lăng Tĩnh Thiên chạm nhẹ đến đáy quần đã sớm ẩm ướt. Anh cong môi lên nở nụ cười xấu xa nhìn cô.
"Biến thái"
Hai má cô ửng đỏ lên, liếc mắt nhìn anh nói.
"Anh chỉ biến thái với một mình em mà thôi"
Nói vừa dứt câu, Lăng Tĩnh Thiên liền đưa tay kéo áo ngực không dây của Lăng Mạt Ân ra mà không cần một chút sức lực, sau đó lại kéo lấy quần lót của cô ra ném xuống sàn.
Tất cả nét xuân quang của cô đều được phơi bày dưới bàn tay của anh. Rồi lại dùng nhẹ lực xoay đầu gối để đùi của cô được mở rộng.
Ánh đèn màu hắt xuống cơ thể trắng nõn không một mảnh vải, mái tóc đen bóng xõa trước ngực. Lăng Tĩnh Thiên híp mắt lại, anh chăm chú thưởng thức cảnh phong tình trước mắt.
"Em thật sự rất đẹp..."
Lăng Tĩnh Thiên cất tiếng khen ngợi. Anh đưa tay nhanh chóng tháo thắt lưng, kéo khóa quần xuống, tiếp đến tháo từng cúc áo sơ mi rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-dong-phong-nao/3101428/chuong-43.html