"Em thích Lăng Tĩnh Thiên đúng không?"
Nụ cười trên môi của cô liền cứng ngắt đi, cả thân người chấn động, mắt mở to nhìn chằm chằm vào Trình Khải
Đôi mắt trong veo khẽ đảo một cái, sau đó cố giả bộ cười nói
"Trình Khải anh nói chuyện buồn cười gì vậy? Lăng Tĩnh Thiên là anh trai tôi mà, làm sao tôi có thể đi thích anh trai của mình được?"
"Em có biết nụ cười hiện tại của em rất là gượng gạo lắm không?"
Trình Khải nhìn sâu vào nụ cười trên gương mặt cô nghiêm túc đánh giá, rồi cũng không cho cô cơ hội liền nói tiếp
"Đúng là anh trai em, nhưng chỉ là anh trai nuôi mà thôi. Tôi nói không sai chứ?"
Nge đến đây, cô liền không cười nữa, im lặng cúi đầu xuống. Trình Khải cũng không có nói gì, anh ta ngồi bên cạnh cô nghịch nghịch cái bật lửa trong tay mình, yên lặng chờ cô trả lời
Thời gian chậm chạp trôi qua, Lăng Mạt Ân mới ngẩng đầu nhìn Trình Khải
"Tôi không thích anh ấy, mà là tôi yêu anh ấy"
Không gian yên tĩnh, giọng nói trong trẻo cô cất lên. Cô thẳng thắn thừa nhận câu hỏi của Trình Khải, nếu đã bị bại lộ rồi, cô còn có thể chối cãi nữa hay sao?
"Anh biết không? Như anh nói, ban đầu vào năm 10 tuổi tôi rất thích anh ấy, dần dần tình cảm tôi dành cho anh ấy lại càng lớn hơn và nó đã hóa thành tình yêu. Từ năm 10 tuổi, 13 tuổi rồi 15 tuổi, thời gian và tình cảm ấy cứ trôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-dong-phong-nao/3101395/chuong-28.html