"Ân Ân! Anh xin lỗi..."
Xin lỗi?
Vị chua chát dâng lên trong lòng của Lăng Mạt Ân nhưng ngoài mặt cô lại cố gắng ra vẻ thoái mái không để ý
"Không sao! Chỉ là cái hôn thôi mà"
Cô bò dậy khỏi người của anh, đưa tay sửa sửa lại áo cười nhạt nói
"Ở Mỹ chuyện hôn hít kiểu này cũng rất bình thường, cho nên em không để ý mấy đâu"
"Ân Ân"
Lăng Tĩnh Thiên đột nhiên nhấn mạnh giọng gọi cô
Cô nhún nhún vai, cười cười
"Anh đang say rượu cho nên nghỉ ngơi đi, em đi về phòng đây"
Nói xong liền xoay người đi ra khỏi phòng
Khoảnh khắc xoay người, khuôn mặt bất cần chẳng mấy để ý của cô liền thay đổi, vẻ thống khổ, sự mệt mỏi hiện lên
Lăng Tĩnh Thiên nhìn đến bóng lưng gầy gò của cô, một tay anh đưa lên che mắt, đôi mắt khép lại, hai tay cũng bất giác cuộn chặt
Lăng Tĩnh Thiên! Mày đây là đang làm cái quái gì đấy hả??
Thử lòng sao?
Quả thật là lúc tối khi nghe thấy cô nói chuyện vui vẻ với người đàn ông khác thì anh lại cảm thấy rất khó chịu
Lúc say rượu ban nảy, chất cồn đã làm đầu anh tê dại, nhưng ngay khi dựa vào thân thể mềm mại, giọng nói nhẹ nhàng của cô truyền đến
Anh lại như mất khống chế, cảm xúc nửa chừng kia thật rối rắm, anh tự hỏi bản thân mình rằng cô có còn yêu anh như lúc trước không?
Rồi anh lại muốn dò hỏi cô, nên đã gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-dong-phong-nao/3101348/chuong-6.html