Thời điểm Tôn Điềm Điềm và Thẩm Niệm Thâm ra ngoài đã gần đến 12 giờ. 
Tôn Điềm Điềm rêи rỉ kêu đói, cô ngồi trong xe tức giận mà nhắc mãi Thẩm Niệm Thâm suốt cả chặng đường. 
Lúc thì nói: “A Niệm gần đây anh càng ngày càng hư.” 
Lát sau cô nói: “Đêm qua kêu anh mua thịt nướng cho em cũng không mua.” 
Rồi lại nói: “Lần trước nói dẫn em đi du lịch, bây giờ đã qua bao lâu rồi, đồ lừa đảo!” 
“Còn nữa, trước kia anh đồng ý cho em nuôi chó, bây giờ anh lại không chịu nuôi.” 
… 
Tôn Điềm Điềm lải nhải nhắc mãi, kết quả Thẩm Niệm Thâm lại chỉ cười, một câu cũng không nói, Tôn Điềm Điềm tức giận,  hung hăng nói, “Em càng ngày càng không thích anh!” 
Thẩm Niệm Thâm bị bộ dáng tức giận của Tôn Điềm Điềm chọc cười, giơ tay xoa xoa đầu cô, “Anh thích em.” Tôn Điềm Điềm hừ một tiếng, xoay đầu. 
Thẩm Niệm Thâm nói: “Chờ qua khoảng thời gian này anh sẽ dẫn em ra ngoài.” 
Một năm rưỡi nay anh quả thật có chút bận, sự nghiệp vừa mới khởi bước, anh thật sự không thể phân thân. 
Tôn Điềm Điềm quay đầu lại, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn anh, “Thật không?” 
Thẩm Niệm Thâm “ừm” một tiếng, “Thật.” 
Lúc này Tôn Điềm Điềm mới có chút cao hứng, ngay sau đó lại mím môi, “Lần này anh mà lại gạt em, em sẽ không để ý tới anh nữa.” 
Thẩm Niệm Thâm dở khóc dở cười, “Anh đã gạt em khi nào.” 
Lần trước nói dẫn Điềm Điềm ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tot-nhat/2857264/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.