Đêm giao thừa, ánh đèn sáng choang phòng khách Tôn gia, trên TV là chương trình chào đón năm mới.
Tôn Điềm Điềm cuộn người trên sofa tán gẫu với Thẩm Niệm Thâm, Lâm Cảnh một mình ngồi ở đối diện thường hay cúi đầu nhìn xuống điện thoại trên tay, mẹ Tôn cùng ba Tôn thì khe khẽ nói nhỏ, không một ai chuyên tâm xem chương trình.
Ba Tôn lặng lẽ khều vợ, hất cằm về phía Tôn Điềm Điềm ở sofa bên cạnh, nhỏ giọng nói: “Bà hỏi đi.”
Mẹ Tôn gật đầu, “Chờ tí.”
Bà nói xong liền dịch về hướng đầu kia sofa, khuỷu tay chống lên tay vịn, đầu hướng tới trước mặt Tôn Điềm Điềm, cười tủm tỉm hỏi: “Điềm Điềm, nhắn tin với ai cả buổi tối mà vui vẻ vậy?”
“Đúng vậy, Điềm Điềm có phải con qua mặt chúng ta mà quen bạn trai hay không?” Ba Tôn cũng nhích tới, phối hợp cùng vợ mình mà hát tuồng.
Tôn Điềm Điềm đang cao hứng nhắn tin với Thẩm Niệm Thâm, vừa ngẩng đầu liền thấy ba mẹ đã an vị ở trước mặt, cả hai đều cười tủm tỉm nhìn cô.
Tôn Điềm Điềm chớp chớp mắt nhìn bọn họ.
Mẹ Tôn thấy con gái không đáp lời, chạy nhanh lại nói: “Nếu là chuyện yêu đương thì phải nói cho chúng ta biết nha. Hiện tại con đã vào đại học, đã có thể yêu đương rồi, mẹ với ba sẽ không nói gì con cả.”
Tôn Điềm Điềm kỳ thật còn chưa định nói cho ba mẹ biết, nhưng nếu hai người đã nhìn ra rồi thì cô cũng không muốn dối gạt, có chút thẹn thùng gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tot-nhat/2857123/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.