Từ lần trước khi Ninh Ninh gọi điện cho cô, thì Chử Duy Nhất đã muốn đi nhà họ Si, hai tuần lễ trước cô vẫn có việc, kéo dài đến thứ bảy tuần này mới đi qua.
Khí trời càng ngày càng nóng, sau khi từ tàu điện ngầm đi ra ngoài, đi hơn mười phút, ánh mặt trời nóng rực, cô hơi không mở mắt ra nổi. Vào tiểu khu, cô cẩn thận xem bảng đáng dấu đi tới cửa nhà họ Si.
Chử Duy Nhất vẫn ấn chuông cửa, đứng ở miệng cửa sắt, nhìn cảnh vật trong sân, hình như lại thêm rất nhiều bồn hoa.
Chỉ chốc lát sau, một bóng dáng nhỏ lao tới, “Là chị tới – chị ơi – “
Ninh Ninh mở cửa chặn ngang nhào tới trên người Chử Duy Nhất, Chử Duy Nhất ôm lấy cậu, cậu bé hình như cao hơn, còn mập nữa. Vẻ mặt cậu bé mang ý cười. Trời nóng, Ninh Ninh đã cắt tóc, đỉnh đầu để lại một cái hình vòng tròn.
Si Thanh Viễn theo ở phía sau, “Đến rồi.’’ Anh nhìn chăm chú vào cô, muốn nhận lấy Ninh Ninh từ trong tay cô.
Chử Duy Nhất cười chào hỏi, “Tôi ôm được rồi.’’
Ninh Ninh cũng nói, “Đúng vậy, em cũng có béo đâu.’’
Si Thanh Viễn cười, “Đã mập mạp mà còn không béo.’’
Chử Duy Nhất đáp thay em trai, “Là mập giả.’’
Ninh Ninh cao hứng nói rằng, “Đúng ạ! Mập giả thôi! Chị à, em chuẩn bị cho chị rất là nhiều đồ ăn ngon, chúng ta vào thôi.’’
Cha Si và mẹ Nguyễn vẫn đang chờ cô, đã lâu không gặp, hai vị trưởng bối cũng không che giấu được vui sướng.
Cha Si hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thich-em-rat-lau-roi/4064/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.