🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Si Thanh Viễn trở lại phòng làm việc, lấy điện thoại di động ra, có vài tin nhắn ngắn.



Ngoài cửa có người gõ cửa, anh giương mắt, một chàng trai trẻ tuổi đang đứng ở cửa.



“Bác sĩ Si, tôi là người nhà phòng bệnh 602.’’



Si Thanh Viễn ngước mắt nhìn anh, “Mời ngồi.’’ Si Thanh Viễn nói, “Có chuyện gì à?’’



“Là thế này, bà nội tôi có bệnh tiểu đường, nhưng mà bà thích ăn đồ ngọt, có đôi khi sẽ dấu chúng tôi len lén ăn.’’ Tống Khinh Dương khẽ nhíu mày, “Bình thường làm phiền các anh chăm sóc một chút.’’



Bỗng nhiên Si Thanh Viễn cười, “Các cậu phải khai thông với bà cụ nhiều một chút.’’



Tống Khinh Dương cũng không thể nói đây đều là thói quen xấu của bà nội anh* ra đây được.



(Ở đây vốn là ông nội, mình mạn phép sửa lại bà nội cho hợp ngữ cảnh.)



“Chúng tôi sẽ thế. Tình huống bây giờ của bà ấy, giải phẫu nguy hiểm lớn không?’’



“Giải phẫu khẳng định có nguy hiểm, máu nhọt đã bắt đầu chèn ép thần kinh, không nhanh chóng phẫu thuật, sẽ ảnh hưởng ăn uống của bà.’’



Tống Khinh Dương thu lại vẻ mặt, “Được rồi, cám ơn anh.’’



Sau khi Tống Khinh Dương ra ngoài thấy trên hành lang dán danh thiếp bác sĩ, anh nhanh chóng nhìn lướt qua.



Si Thanh Viễn, hai mươi tám tuổi, bác sĩ đang học.



Chử Duy Nhất đem chuyện mình tá túc ở nhà Tống Khinh Dương nói cho Tiêu Tiêu, Tiêu Tiêu ở trong điện thoại hung hăng mắng cô một trận.



“Cậu là heo à? Đến bây

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thich-em-rat-lau-roi/2912271/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Anh Thích Em Rất Lâu Rồi
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.