Phí Thiệu Dương về sớm nhưng không thấy vợ, cũng không hỏi mẹ, chỉ nghe qua là cô đi tiệc. Nếu hỏi thì bà ấy sẽ biết vợ chồng anh không tương tác với nhau. Mấy ngày qua anh cũng không dễ chịu là bao.
Anh mặc bộ ngủ màu đen ngồi trên lan can ban công, lại thấy chiếc xe lạ đậu cách cổng nhà một khoảng. Phí Thiệu Dương đứng lên, khi nhìn thấy một người đàn ông xuống xe thì không bận tâm lắm.
Tiếp theo, người đó mở cửa xe kế bên, anh nheo mắt và cong môi cười khi thấy Diêu Mỹ Nhân bước xuống. Hai người nói gì đó, rồi vợ anh đi chầm chậm về nhà.
Chiếc xe rời đi, Diêu Mỹ Nhân dừng bước, rồi nhẹ nhàng quay lại nhìn theo. Cô đứng nhìn rất lâu mới lặng lẽ rảo bước tiếp về cổng Phí gia.
Phí Thiệu Dương chắc chắn là có gì đó. Anh đứng xỏ tay vào túi quần, ung dung xem vợ đi không bỏ sót nhịp nào.
Đã muộn, điện thoại của anh báo có mấy tin nhắn liên tục. Giờ này chỉ có thể là Trương Như Ý nhắn mấy tin nhớ nhung mùi mẫn.
Là một bức ảnh selfie xinh đẹp, nhưng đập vào mắt anh là hình bóng hai người phía sau lọt vào khung hình. Là Diêu Mỹ Nhân đang đặt tay trong tay một người đàn ông. Mà Phí Thiệu Dương biết là người đàn ông đưa vợ anh về, vì ở ảnh không thấy mặt nhưng trang phục không lệch đi đâu được.
Trương Như Ý chỉ nhắn một câu.
"Anh yêu, nay em được giới thiệu một chỗ đồ uống rất ngon,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thich-em-nhu-vay/3569087/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.