An Lạc khoẻ lại rất nhanh, cứ như một kì tích, tròn một tuần tỉnh lại và xuất viện về nhà, cô nàng dắt tay bạn trai đi chọn quà cho Bùi Tranh, sẵn đi hẹn hò.
Cô đã lãng phí cả một tháng hè rồi, chưa đầy hai tháng nữa bọn họ sẽ lại vào năm học mới.
An Lạc và Ninh Thiếu Phàm đi đến một con đường phố cổ, khá xa, gần như rời khỏi thành phố Ngụy Dương.
Phố cổ thơ mộng, yên bình như một bức tranh xưa cũ.
Có con sông dài, nước trong, cây cầu cổ bắt ngang qua.
Thời tiết dễ chịu, gió mát, trời xanh, trong lành.
An Lạc hít một hơi không khí, thở ra, cười mãn nguyện :" Ở đây đỉnh thật, chúng ta có nên ở lại vài ngày không ?"
"Không !"
"Sao cơ ??"
Ninh Thiếu Phàm mím môi, cậu cẩn thận giải thích cho cô một chút :" Chúng ta dù gì cũng chỉ mới 16 tuổi, không an toàn"
"Vậy sau khi học đại học, chính thức hẹn hò, chúng ta quay lại đây, nhé ?"
"Được, quyết định vậy nhé !".
Cả hai hiện tại việc xác định hẹn hò vẫn chưa rõ ràng, vẫn còn dè dặt vì vẫn còn nhỏ, không phô trương quá trước mặt tất cả mọi người, ở riêng cũng không làm gì khác đi xa.
Mối quan hệ bây giờ, như một tình bạn thân thiết thuần khiết.
Hôm ấy giới thiệu với Diệp Hải Duy là bạn trai của cô, vốn chỉ muốn trêu chọc Bùi Tranh một chút, với lại, dù sao người ta cũng là bạn trai của bạn mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thich-em-nhe/2857225/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.