"Du Du về rồi đấy à, con đi đón em giúp mẹ nhé, em gái con sắp tan học rồi."
Mẹ của Hướng Du ở trong phòng nghiêng đầu gọi cô.
Hướng Du nhìn bốn phía xung quanh: "Chiều nay khách đông như vậy mẹ có cần con giúp gì không?"
Mẹ đứng dậy xoa xoa tay đi ra khỏi phòng nhìn Hướng Du nói: "Không cần, mẹ gọi dì Trần tới giúp rồi. Để em gái con ở nhà một mình mẹ không yên tâm, con đi đón nó rồi trông nó làm bài tập hộ mẹ là được."
Hướng Du nghe vậy cũng không nói gì nữa.
Trong nhà chỉ có cô, mẹ và em gái, bố cô thường xuyên đi làm xa nên chỉ về nhà vào mỗi dịp tết. Gánh nặng gia đình đều dồn lên hết trên vai mẹ cô.
Mẹ Hướng Du mở một cửa hàng quần áo, làm ăn cũng khá tốt. Mỗi ngày 9 giờ sáng mở cửa, 11 giờ đêm đóng cửa, ngày nào mẹ cũng bận rộn. Lúc Hướng Du ở lại trường, mẹ cô còn phải đưa đón em gái đi học, nấu ăn cho nó, trông chừng học, thời gian nghỉ ngơi còn lại rất ít.
Cô cảm thấy rất thương mẹ, hầu như mỗi cuối tuần cô về nhà đều chạy đến cửa hàng của mẹ để giúp đỡ.
Cô nán lại giúp mẹ sắp xếp lô quân áo cuối cùng rồi mới rời đi.
Bên ngoài bây giờ đã là chiều tối, mặt trời đang từ từ lặn xuống núi, màu trời cũng ngả vàng ngả đỏ, loại màu sắc này vô cùng rực rỡ, nhuốm lên các tòa nhà cao tầng, cây cỏ, những con đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-that-hua-roi/3433753/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.