Lục Giai Tuệ nghe vậy, đẩy người đang nằm trong lòng ra: "Tiểu Du, cậu bị ngã đập vào đâu vậy?"
Hướng Du cảm thấy xấu hổ, lắc đầu không nói.
Tớ đau ở mông, huhu.
Hướng Du thật không ngờ rằng sau khi từ trên xà đơn ngã xuống giây sau lại nhìn thấy sự hiện diện của Tống Hoài Thời, lại còn nhìn nhau trong khi tư thế tứ chi chỉa lên trên của cô, thật là ngại chết mất.
Nghĩ đến đó thôi cô đã muốn đào một cái hố sâu thật sâu rồi chui xuống.
Thấy Hướng Du im lặng không nói, Tống Hoài Thời lấy từ trong túi áo khăn tay đưa cho cô: "Lau người trước đi."
Hướng Du nhanh thoát khỏi vòng tay của Lục Giai Tuệ, nhận lấy khăn từ tay anh, nhẹ giọng cảm ơn.
Cô không dám ngẩng đầu lên nhìn anh, Hướng Du chỉ muốn để khoảnh khắc xấu hổ này trôi qua thật mau mà thôi.
Bất ngờ trước mắt cô một cánh tay đang năm lấy áo khoác đồng phục đưa tới.
"Khoác vào đi."
Cô sững sờ giây lát, có lẽ tay nắm chủ khi não rong chơi, nhanh cầm lấy áo.
Sau khi não quay về vị trí của nó cô mới ngẩng đầu lên, đã thấy Tống Hoài Thời vẫy tay với bọn họ rồi chạy đi.
Tay cô đang cầm áo khoác của Tống Hoài Thời, cô nhìn nó với vẻ mặt lúng túng.
"Ấy" KhươngVận tiến lại gần phủi phủi vào lưng cô, "Lưng của cậu dính bụi này."
Hướng Du kéo đằng sau áo ra xem, sau lưng dính đầy một mảng bụi lớn.
Thông thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-that-hua-roi/3432320/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.