"Không sao, là do tôi hấp tấp, cậu cứ nhận đi."
Tống Hoài Thời lấy điện thoại từ trong túi ra, mở khoá rồi đưa cho cô: "Cậu để lại thông tin liên lạc, tôi sẽ tìm cậu sau."
Hướng Du không biết phải làm sao, bèn cầm lấy điện thoại nhập số QQ của mình vào.
Cô vẫn còn hơi ngạc nhiên, cô không ngờ rằng sự việc ngoài ý muốn này lại giúp cô được tiếp xúc gần hơn với Tống Hoài Thời, hơn nữa cô còn được add QQ của anh.
Sau khi thêm bạn bè, cô trả lại điện thoại cho Tống Hoài Thời: "Cám ơn, làm phiền cậu rồi."
Tống Hoài Thời liếc nhìn cô rồi nhận lấy, sau đó nhét điện thoại lại vào túi.
Hướng Du vốn tưởng rằng bây giờ anh sẽ rời đi, không ngờ anh vẫn đứng ở cửa không có ý định rời đi, giống như đang đợi cô.
Sau khi khoá cửa lớp, cô quay đầu lại hỏi: "Sao cậu vẫn ở đây, có chuyện gì sao?"
"Chờ cậu."
Hướng Du giật mình, nếu cô không cúi gằm mặt xuống e là Tống Hoài Thời sẽ thấy má cô đỏ bừng lên hết mất thôi.
Hai người họ sánh bước đi ra phía cổng trường. Không ai mở miệng, bầu không khí trở nên có chút ngượng ngùng.
Hướng Du không thể không mở miệng để hoá giải bầu không khí căng thẳng: "Cậu quen biết Giai Tuệ lâu chưa?"
Tống Hoài Thời: "Hửm, quen biết nhau từ khi còn nhỏ."
Hướng Du gật đầu.
Bầu không khí thật sự căng thẳng.
Thấy Hướng Du lúng túng, Tống Hoài Thời đột nhiên nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-that-hua-roi/2937379/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.