Edit: Tâm Duyệt Quân Hề Quân Bất Tri
Beta: Raph
Ngày thứ hai trời còn chưa sáng, Thập Tam bọc đứa nhỏ còn đang say ngủ trong lòng mình vào trong y phục, xoay người lên ngựa, tiếp tục lên đường.
Ước hẹn ba tháng đã định với Minh Chi Nhiễm chỉ còn cách mười ngày nữa thôi. Hiện tại đã đến bước này, mặc kệ có ý nghĩa gì hay không, Thập Tam cũng quyết định phải đi một chuyến. Khi ấy, nếu Minh Chi Nhiễm đã dám mở miệng nói ra lời bắt cóc Bảo Bảo, có lẽ cũng là vì tìm kiếm Thất ca thôi. Thời điểm năm năm trước, lúc bọn họ còn ở Cổ Tháp Đảo thì đã dây dưa không rõ, chỉ không biết rốt cuộc mấy năm nay đã xảy ra chuyện gì, vì sao năm ngoái Thất ca thà xông vào bảy bảy bốn chín cửa ải của Cổ Tháp Đảo, cũng muốn rời đi cho bằng được.
Giờ đây, Thất ca và Bảo Bảo đều không biết tung tích, Thập Tam đột nhiên lại có cảm giác tuyệt vọng, tiền đồ tối tăm, chỉ có thể không ngừng phi nước đại, không được dừng lại.
"Ưm? Thúc thúc..." Một đợt vặn vẹo trong ngực, cái thứ động động trong ngực Thập Tam thiếu chút nữa đã ngạt thở vì yếm khí rồi.
Thập Tam cúi đầu nhíu mày, thần sắc mờ mịt khó xử. Thập Tam đã làm ảnh vệ hơn mười năm mà lại lộ ra bộ dáng luống cuống như thế, còn bị một hài tử choai choai nhìn trực diện thấy hết, không thể không nói, đứa nhỏ này kỳ thật rất là may mắn.
"... Thúc thúc." Tiểu Quyết đương nhiên nhìn thấy vẻ u sầu giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thap-tam/1070368/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.