Tôi bị trói rồi quăng vào trong xe, thật sự cũng không đoán được tiếp theo chuyện gì sẽ xảy ra, đúng là không sợ không được, thầm nghĩ Tô Tuyết quả thật là sao chổi, từ lúc biết cô ấy đến giờ, phiền phức cứ nối đuôi nhau kéo đến. Nếu ông đây không phải dạng đầu óc linh hoạt, e rằng đã tạch không biết bao nhiêu lần rồi.
Khoảng chừng 40 phút sau, xe mới dừng lại, tôi bị 2 gã đàn ông lôi xuống xe, chúng cởi trói rồi dẫn tôi vào Chỉ Thúy Kim Mê.
Trong lòng tôi buồn bực, không biết dẫn tôi vào đây làm gì, lúc trước vì để chụp lén Vương Hoài Viễn, tôi đã từng đến đây làm việc, cũng có chút quen thuộc ở đây.
Không lâu sau đó, tôi bị 2 gã đàn ông dẫn vào phòng V.I.P ở tầng 5, vừa mở cửa ra, liền thấy Vương Hoài Đông đang ngồi trên ghế sofa có vài người đẹp ngồi bên cạnh, trong phòng cũng có mấy người vệ sĩ, còn có rất nhiều nhân viên quản lý nội bộ của Chỉ Túy Kim Mê bên trong.
Chị Lan thấy tôi liền hỏi: "Hứa Lương, không phải cậu đến CLB Hoa Hồng để trả nợ sao? Tối nay sao rảnh rỗi mà về đây vậy?"
Tôi không dám mở miệng trả lời, chỉ có thể cười trừ.
Vương Hoài Đông đứng dậy, cười híp mắt đi về phía tôi.
Trong lòng tôi lạnh băng, tên nham hiểm này muốn gì? Trong vô thức, tôi lùi người về phía sau.
Vương Hoài Đông đi tới bên cạnh rồi vỗ vai tôi, trầm giọng nói: "Giới thiệu với mọi người, đây là anh em tốt của tôi".
Vừa nghe xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thanh-nien-so-huong/1682724/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.