Bây giờ bị Lưu Khôn và hai tên đồng bọn của hắn cùng nhau đánh khiến tôi vô cùng đau đớn.
Đám người Lưu Khôn đều là bảo vệ nội bộ đội một, có chút thực lực, hơn nữa cũng có kỹ năng đánh nhau, chỉ ra tay ở những chỗ đau mà mắt thường không nhìn thấy của tôi.
Nếu cứ thế này cho dù tối nay tôi bị đánh tơi tả thì cũng không ai nhận ra.
Lưu Khôn đá vào bụng tôi, hai tên còn lại thì đá vào chân và lưng của tôi!
Bịch! Bịch! Bịch
Mỗi lần bị đá trúng cơ thể tôi đều cảm thấy đau đến tận xương tủy.
Đặc biệt là phần bụng, mỗi lần bị Lưu Khôn đá trúng, tôi cảm tưởng như ruột mình bị đứt đoạn.
Mới đánh vài cái mà tôi đã thấy mình chỉ còn sót lại nửa cái mạng, cơ thể tôi dần co quắp lại, đầu óc trở nên mơ hồ.
Mặc dù đã đánh tôi gần chết rồi nhưng đám người Lưu Khôn vẫn không có ý định tha cho tôi.
Lưu Khôn vừa điên cuồng đạp vào bụng tôi vừa lớn tiếng mắng: “Mẹ kiếp, con mẹ mày, hôm nay không giết chết mày tao không mang họ Lưu nữa!”
Tôi cảm nhận được sự đau đớn trên người, tôi thề với lòng rằng chỉ cần hôm nay tôi không chết, sau này tôi nhất định sẽ giết chết tên Lưu Khôn!
Ba bọn chúng điên cuồng đạp liên tục vào người tôi, cơn đau dữ dội khiến tôi ngất lịm đi!
Dần dần ý thức tự bảo vệ mình nới lỏng, cơ thể đang cuộn tròn cũng từ từ mở ra.
Xuất hiện trạng thái này chứng minh rằng tôi sắp bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thanh-nien-so-huong/1682695/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.