Để xác định chúng tôi có phải là trai tân hay không, mẹ Tô Tuyết còn đưa tay về phía dưới, chẳng mấy chốc, tay bà ta đã đặt lên đũng quần của tôi.
Bàn tay bà ta mềm mại như không có xương, thoáng chốc đã làm tôi có phản ứng.
“Hửm? Phản ứng mãnh liệt vậy à?”, ánh mắt của mẹ Tô Tuyết sáng lên, bà ta phấn khích nói.
Bà ta vừa nói vậy, bốn người phụ nữ khác cùng quay đầu lại nhìn, vẻ mặt ngưỡng mộ.
Nói thật, bốn tên trai bao khác làm nghề này khá lâu nên đã quen với phụ nữ, tất nhiên không có phản ứng mạnh như tôi. Thế nên những người phụ nữ từng trải này rất dễ phân biệt được.
Giám đốc Mã đẩy cậu trai bao ngồi cạnh bà ta ra, đi đến bên cạnh mẹ Tôi Tuyết cười nói: “Tiểu Loan, cô may mắn thật! Lần này mới là lần thứ hai ra ngoài chơi nhỉ, thế mà lại gặp được một trai tân, hay là cô nhường cậu ta cho tôi nhé?”
Tôi thầm hy vọng mẹ Tô Tuyết chịu đồng ý, dù sao tôi thật sự không biết nên làm thế nào khi đối mặt với mẹ của Tô Tuyết.
Thế nhưng mẹ Tô Tuyết từ chối thẳng thừng: “Phương Phương, chuyện khác có thể thương lượng nhưng chuyện này thì không được!”
Giám đốc Mã nhếch miệng, bà ta không nhìn mẹ Tô Tuyết nữa mà nhìn tôi chằm chằm bằng ánh mắt rực lửa. Bà ta không cam lòng vươn tay nhéo tôi một cái: “Đáng tiếc, cậu không thể phục vụ chị rồi!”
Sau đó, mấy người phụ nữ này đều bắt đầu nói về chuyện tôi là trai tần.
Giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thanh-nien-so-huong/1682686/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.