"Sao lại bị như thế." Ảnh Cửu Cửu cắn răng làm cho giọng nói của mình không run rẩy, thấp giọng chất vấn. 
Vì Tề vương? 
Đúng vậy... Huynh vì Tề vương có thể trả bất cứ giá nào... 
Ánh mắt Ảnh Cửu Cửu sâu thẳm, cúi đầu ép hỏi: "Mạng của huynh có phải cũng cho hắn không chút do dự hay không?" 
"Phải." Ảnh Thập Tam trầm mặc mỉm cười, y nguyện làm tròn chức trách trung thành với chủ tử, chỉ là con mắt này bị thương không phải vì Tề vương, có nói hắn cũng không tin. 
Ảnh Cửu Cửu giận dữ cười: "Được, vậy huynh chịu đựng đi, ta xem huynh chịu được đến khi nào." 
Nói xong, Ảnh Cửu Cửu duỗi tay vân vê cây châm dài hai ba tấc đã nhúng qua thuốc, trên châm có một giọt nước thuốc, hắn giơ nó lên trước mắt Ảnh Thập Tam. 
Ảnh Thập Tam nhìn thấy giọt nước thuốc trên cây châm kia, đồng tử đột nhiên co rút. 
Khổng Tước sơn trang nổi danh trên giang hồ, mười sát thủ đứng đầu trên bảng Ác Nhân đều xuất thân từ Khổng Tước sơn trang, bao nhiêu năm rồi, người ngoài lại không biết được một chút nội tình của Khổng Tước sơn trang, đơn giản là sát thủ nếu ngẫu nhiên rơi vào trong tay triều đình đều có nước hóa thi của Bách Độc cốc, một khi sa lưới, cả người liền biến thành một vũng nước xanh, căn bản không thể sống được. 
Mắt phượng của Ảnh Cửu Cửu híp lại: "Tam ca? Sợ rồi sao? Không, nước hóa thi đó sẽ không dính lên người huynh đâu." 
Ngực Ảnh Thập Tam phập phồng: "Tại sao..." 
"Huynh cũng sợ hãi hình phạt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thanh-doi/258290/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.