Phùng Ki đến một quán bartên là Mị Sắc mới tìm được Vệ Hiểu Phong, bên người Vệ Hiểu Phong còn mang theoSài Tử Hinh, Vệ Hiểu Phong là khách quen nơi này, nhưng gặp gỡ Sài Tử Hinh cũngcó chút ý vị sâu xa.
Mị Sắc là do một ngườibạn của anh mở, suốt ba tầng lầu, lầu một lầu hai mở tiếp khách, còn lầu ba làcăn cứ để mấy người bọn anh thường đến gặp gỡ nhau, người ngoài không được lên.
Sài Tử Hinh gọi điệnthoại cho anh nói thấy xe của anh ở bên ngoài, Vệ Hiểu Phong không khỏi âm thầmnhíu mày, vẫn rất có phong độ đi ra ngoài dẫn cô vào.
Sài Tử Hinh thực kiêungạo, cô gái kiêu ngạo như vậy, cho dù vì nguyên nhân gì, nguyện ý hạ mình đếntìm anh, cũng đã cho anh mặt mũi, đây là phong độ cơ bản nhất của đàn ông, hơnnữa, hiện tại anh cùng Sài Tử Hinh cũng coi như bè bạn, hợp tác làm ăn cũngthường xuyên hơn, đương nhiên, Vệ Hiểu Phong còn có một tâm tư chưa thể nói vớingười ngoài, chính là đang ngồi cùng mấy anh bạn điều kiện cũng không tệ, có lẽsẽ có người nào đó lọt vào mắt Sài Tử Hinh, cũng coi như anh làm ông mai mộtlần, dù sao, chuyện này ‘tử đạo hữu bất tử bần đạo’ (bạnbè có chết cũng không sao, mình sống là tốt rồi),bằngkhông, trong nhà mà thúc giục anh sẽ rất phiền.
Ai ngờ vừa mang Sài TửHinh tiến vào, Phùng Ki liền gọi điện thoại đến, cũng chẳng chào hỏi gì, trựctiếp hỏi anh đang ở đâu, anh chỉ có thể nói địa chỉ, Phùng Ki nói: "Tôiđến ngay." Liền trực tiếp ngắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-phai-yeu-em/1329814/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.