Edit: Tiểu Lăng
Tới hiện trường tiệc rượu, Thẩm Mộc Tinh tạm thời rời khỏi Nghiêm Hi Quang và Sử Lỗi, đến sân nhân viên. Trong hoàn cảnh xa lạ, phái nữ luôn tìm đến bạn tốt của mình trước. Nhưng trong đám đông ăn uống linh đình, cô không thấy bóng A Mẫn đâu.
“A Mẫn, cậu ở đâu vậy?”
“Mộc Tinh, tớ từ chức rồi.”
“Từ chức? Từ bao giờ vậy, sao lại đột ngột thế?”
“Tớ đã muốn từ chức từ lâu rồi, một mình bà già kia lấy thúng úp vui, đắc tội bà ta thì làm sao tớ có quả ngon để ăn cho được? Dù sao ở đó cũng không thấy tương lai gì, chết sớm siêu sinh sớm.”
“Không còn đường lui nữa ư?”
“Mộc Tinh… Nói thật cho cậu biết, tớ đã sớm đắc tội bà ta rồi. Lần đó đi công tác, trên máy bay, bà ta cọ đùi tớ, tớ không cho, trực tiếp xụ mặt với bà ta. Thế là từ đó bà ta bắt đầu gây khó dễ cho tớ!”
A Mẫn nói: “Mộc Tinh, cậu tiền đồ vô lượng, tốt nhất là đoạt chỗ bà ta, lên làm trưởng phòng.”
Tim Thẩm Mộc Tinh bỗng nảy cái thịch.
Tiệc rượu tổ chức ở sảnh tầng ba, trang hoàng vô cùng long trọng và hoa lệ, tổng thanh tra thay mặt chủ tịch phát biểu lời chúc mừng của buổi tiệc. Lúc phát biểu, mái tóc thưa của bà ta sáng bóng dầu dưới ánh đèn, mặt mày hồng hào, rõ là khoa trương.
Thẩm Mộc Tinh tìm bóng Nghiêm Hi Quang trong đám đông, anh đang đứng ở lan can tầng hai, bắt chuyện với một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-mai-yeu-em-nhu-vay/3208892/chuong-42-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.