Edit: Song Linh
Giao thừa là ngày náo nhiệt nhất năm của người Trung Quốc, nhà của Thẩm Mộc Tinh là một gia đình lớn, họ hàng liên tục nối đuôi nhau tới, trong nhà các hộp quà màu đỏ được đặt ở khắp nơi.
Ngày Tết đương nhiên mọi người đều vui vẻ, nhưng em trai Thẩm Minh lại không, thoắt một cái đã chui vào trong phòng làm ổ rồi chơi game suốt, tóc mọc dài cũng không thèm đi cắt.
Thẩm Mộc Tinh đi vào phòng em trai, đẩy cửa ra, mùi thuốc lá nồng nặc xông vào mũi, Thẩm Minh đeo tai nghe đang vui vẻ bấm chuột, trên màn hình vi tính hiện lên cảnh đầu của kẻ thù bị đập nát, máu tươi đỏ thẫm bắn lên.
Thẩm Mộc Tinh đóng cửa lại, ngăn tiếng nói chuyện ồn ào của họ hàng ngoài phòng, lập tức căn phòng yên tĩnh trở lại.
Căn phòng của cậu được trang trí bằng gam màu trang nhã, giống như một thế giới hoàn toàn khác vậy.
"Đang đánh CS sao? Không thấy đau mắt hả?" Cô đứng bên cạnh, dùng tay sờ mái tóc mềm mại của cậu.
Lúc nhỏ tóc của Thẩm Minh rất mềm mại, lúc lớn lên tóc cũng giống tóc của con gái, tất nhiên Thẩm Mộc Tinh cực kỳ thích sờ đầu của cậu. Rõ ràng hồi xưa cậu rất ngoan ngoãn, cũng không biết từ khi nào, trên mặt cậu bắt đầu hiện lên sự phản kháng cùng sắc sảo, cứng rắn. Về sau mỗi lần cô định đụng vào đầu cậu đều bị cậu nhanh chóng né tránh.
Mắt Thẩm Minh vẫn dán vào màn hình máy tính, đưa tay nắm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-mai-yeu-em-nhu-vay/3208870/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.